Bài viết được dịch từ chia sẻ gốc: Why I Quit My “Life”.
—
Chọn công việc bạn yêu thích và bạn sẽ không bao giờ phải làm việc một ngày nào trong đời.
Bạn nghe câu này liên tục.
Nhưng thực tế, sự thật là:
Tìm ra đam mê trong khi vẫn phải làm việc để duy trì mức thu nhập ổn định là vô cùng thử thách.
Hồi học trung học, tôi không bao giờ nhận được điểm tốt vì tôi không biết sau này tôi muốn làm gì. (nên tôi chẳng màng đến chuyện học)
Tuy nhiên, điều đó đã thay đổi khi tôi học môn marketing năm lớp 11. Tôi yêu thích marketing và những thử thách của việc tìm hiểu điều mọi người muốn.
Từ lúc đó, tôi học rất chăm và đều đạt điểm tối đa 4.0 mỗi học kỳ, bởi vì tôi cần tăng điểm số của tôi để có thể được vào học ở một trường đại học tốt.
Tôi nộp đơn vào trường SDSU (Đại học bang San Diego) và bị từ chối không chỉ một lần mà đến hai lần. Tôi vẫn tiếp tục gửi đi nhiều yêu cầu và cuối cùng, tôi được nhận vào học trường kinh doanh.
Vào năm 2008, trong khi đang học năm đầu đại học (lúc ấy tôi 20 tuổi), tình hình tài chính gia đình tôi gặp khó khăn và rơi vào tình huống tồi tệ nhất – giống như nhiều gia đình khác do cuộc Đại khủng hoảng.
Kể từ đó, tôi phải tự lập và phải tự kiếm tiền để nuôi sống bản thân.
Trong một tháng mùa hè năm 2009, tôi nợ 900 đô tiền thuê nhà và chỉ còn lại 400 đô trong tài khoản ngân hàng.
Tôi gọi cho bố mẹ và nói rõ tình trạng của mình. Tôi hỏi vay bố mẹ 500 đô để có thể duy trì thuê nhà đến cuối tháng. Nhưng bố mẹ bảo bố mẹ cũng đang nợ nần chồng chất nên không thể giúp tôi được.
Tôi khủng hoảng cực độ.
Tôi có hai tuần để thanh toán tiền nhà trong khi không có nguồn thu nhập ổn định nào cả.
Tôi không ngủ và quá xấu hổ để nói với bạn bè hiện trạng của mình. Tôi khóc gần như mỗi tối cho đến khi kiệt sức và chìm vào giấc ngủ – căng thẳng về tất cả những thứ sẽ xảy ra nếu tôi không kiếm đủ tiền để trả tiền thuê nhà.
Bạn bè của tôi sẽ nghĩ tôi là gì đây?
Điều gì sẽ xảy ra với sự uy tín của tôi?
Tôi còn có thể dựa vào ai?
Cuối cùng tôi phải bán gần như mọi thứ mà tôi sở hữu trên Craigslist và nhận làm bất cứ công việc ngắn hạn nào tôi tìm được để có thể trụ được đến cuối tháng.
Đến cuối tháng, tôi kiếm được đủ tiền – xoay được 943 đô để trả 900 đô tiền thuê nhà.
Lúc ấy, tôi đã quyết định phải đặt mục tiêu tài chính cho bản thân mà tôi hy vọng sẽ đạt được lúc tôi 25 tuổi.
Tôi đã nghĩ nếu tôi đạt được mục tiêu đó thì tôi sẽ hạnh phúc vì tôi sẽ không bao giờ phải lo lắng về tiền bạc một lần nữa.
Tôi làm mọi thứ tôi có thể để đạt được mục tiêu. Và dù bị trễ so với dự định hai năm nhưng tôi vẫn đã hoàn thành được nó năm 27 tuổi.
Mặc dù về lý thuyết, trông như thể tôi có mọi thứ tốt đẹp – chức danh mà tôi luôn muốn, một thu nhập thoải mái tiêu và tài chính ổn định nhưng tôi vẫn không cảm thấy viên mãn với thứ mà tôi vẫn đang làm hàng ngày.
Tôi đã nhận ra rằng trong gần như suốt cuộc đời, tôi đã tập trung vào không đúng chỗ. Mục tiêu của tôi là đạt được một chức danh và mức lương nhất định và để đạt được chúng, tôi đã hy sinh điều mà tôi thực sự hứng thú.
Tôi đã từ chối rất nhiều cơ hội nghề nghiệp mà tôi thích làm trong nhiều năm liền bởi vì tôi không nhìn thấy làm thế nào chúng sẽ đưa tôi đến được với chức danh và/hoặc mức lương tôi mong muốn.
Khi tôi đạt được mục tiêu, thay vì cảm thấy ngập tràn hạnh phúc như tôi nên làm thế, tôi lại rơi vào trạng thái không hạnh phúc nhất trong cuộc đời.
Trong 6 tháng trước, tôi đã bước chậm lại, cố gắng đánh giá lại cuộc đời tôi và thực sự làm rõ điều gì làm tôi vui vẻ.
Thay vì tìm kiếm câu trả lời từ bên ngoài, tôi nhìn vào bên trong và tự hỏi chính mình:
Nếu tôi không phải lo lắng về tiền bạc, tôi sẽ làm gì mỗi ngày?
Tôi đã bắt đầu một blog cá nhân hơn một năm trước và đó là thứ tôi thực sự thích làm. Nhưng tôi chưa bao giờ hoàn toàn theo đuổi nó.
Vấn đề đó là suy nghĩ cháy túi khiến tôi phát hoảng.
Tôi luôn tự nhủ bản thân rằng tôi cần một công việc toàn thời gian để hỗ trợ cho sở thích của tôi bởi vì dành toàn bộ thời gian cho một sở thích là điều ngớ ngẩn.
Tôi đã quyết định lựa chọn tốt nhất là nộp đơn vào nhiều vị trí ở các công ty lớn hơn nên tôi có thể có thêm chút thời gian rảnh để tập trung cho một dự án cá nhân mà tôi đã bắt đầu.
Tuy nhiên, trong khi đi phỏng vấn ở các công ty đó, tôi lại tập trung nói quá nhiều về tôi đam mê như thế nào với trang web mới của tôi và đưa ra một vài ví dụ về những thành tích mà tôi đã đạt được với nó.
Trong quá trình này, tôi đọc nhiều sách về chánh niệm (mindfulness) – The Surrender Experiment, The Power of Now, Untethered Soul, và The Autobiography of a Yogi. Những cuốn sách này đã giúp tôi nhận thức được những thứ trong cuộc sống của tôi mà tôi đã không hề để ý trước đây.
Tôi lọt vào vòng phỏng vấn cuối cùng cho vài vị trí và vì lý do này hay lý do khác, tôi tiếp tục thất bại – thời điểm không đúng, họ tuyển người khác cho vị trí đó hay họ đã nói như thể tôi quá hứng thú với website cá nhân hơn là vị trí họ đang tuyển dụng.
Lúc ấy, tôi nhận ra có lẽ Vũ trụ đang đẩy tôi đi theo một hướng khác.
Tôi chuyển đổi góc nhìn từ suy nghĩ rằng tôi cần tìm một công việc toàn thời gian để có nguồn tài chính hỗ trợ cho dự án cá nhân sang:
Nếu đây là điều tôi muốn làm mỗi ngày thì làm thế nào tôi có thể thực hiện nó?
Đấy chính là điểm khiến tôi bừng tỉnh.
Có lẽ tôi không cần tìm một công việc toàn thời gian khác để có thể có đủ tiền theo đuổi thứ mà tôi đam mê. Sẽ thế nào nếu còn có một cách khác?
Gần một năm trước, tôi tới gặp Pieter Levels (chủ nhân blog levels.io) để phỏng vấn anh về dự án 12 startup trong 12 tháng mà anh đã làm trong khi đang đi khắp nơi trên thế giới. Câu chuyện của anh cho tôi nhiều cảm hứng.
Tôi biết rằng tôi không có đủ tiền để chuyển đến sống hoàn toàn ở San Francisco, nên tôi bắt đầu nghĩ tới việc liệu tôi có nên đi du lịch nước ngoài, rằng chi phí sống thấp hơn đáng kể (khoảng 1.200 đô một tháng) sẽ cho tôi thêm chút thời gian trước khi tôi cạn tiền để ra mắt website này.
Ngày hôm nay, tôi hạnh phúc thông báo rằng tôi đã nghỉ việc để tập trung hoàn toàn cho trang web của tôi Grow and Convert.
Trang web này hướng dẫn các marketer và doanh nhân về cách triển khai content marketing mà giúp tăng lợi nhuận trên đầu tư (ROI) cho doanh nghiệp của họ – ngoài ra, tôi vẫn đang nỗ lực để giúp trang của tôi có được 40,000 người đọc thường xuyên hàng tháng trong 6 tháng.
Tôi vẫn đang điều hành Grow and Convert từ nước ngoài và tôi vẫn chưa có kế hoạch để trở về nước.
Mặc dù tôi không biết liệu nó sẽ thành công nhưng điều tôi biết rõ đó là làm việc với nó mỗi ngày là điều làm tôi hạnh phúc.
Sẽ là cực kỳ khủng hoảng khi rời bỏ một thu nhập ổn định để làm thứ mà tại thời điểm ban đầu không hề tạo ra đồng nào. Nhưng tôi thà mạo hiểm làm thứ tôi yêu thích và thất bại với nó còn hơn là tiếp tục làm một công việc buồn tẻ và rồi ngồi mơ mộng về điều mà đáng lẽ có thể xảy ra. –
Nguyên tắc 50 không sợ hãi
Với tôi, bài học đó là tập trung vào mục tiêu kiếm tiền không phải là chìa khóa dẫn tới hạnh phúc.
Tiền bạc rõ ràng là làm cuộc sống dễ dàng hơn, nhưng nếu bạn không làm điều bạn yêu thích mỗi ngày thì thật khó để cảm thấy hạnh phúc.
Nếu tôi tập trung vào điều tôi thích làm mỗi ngày thì tôi biết tiền bạc sẽ “theo” mình.
Quá nhiều người quá tập trung vào “cuộc sống”.
Với quá nhiều người, công việc là trung tâm của cuộc sống, thay vì cuộc sống là trung tâm của công việc.
Nhận thức được điều đó là lý do tại sao tôi lại từ bỏ cuộc sống của mình.
Đôi khi, để có thể tìm thấy đam mê trong công việc và cuộc sống, điều cần thiết chỉ là thay đổi tư duy từ “Tôi có thể chưa bao giờ làm điều này” sang “Làm thế nào tôi khiến điều này xảy ra?”
—
Từ Form Your Soul:
Hôm nay trên đường đi học về, mình có nghe bài hát Perfect của One Direction, trong đó có câu:
If you like to do whatever you’ve been dreaming about. Baby, you’re perfect ((Nếu em thích làm bất cứ điều gì bạn đang mơ v. Thì em yêu, em hoàn hảo đó)
Quá hợp với bài chia sẻ của anh Benji Hyam phải không bạn? Nếu bạn biết mình đam mê với điều gì và thích làm điều gì thì cứ thế mà làm thôi. Đừng lăn tăn nữa. Sau cùng, công việc cần làm nên là một công việc mà nó khiến bạn hào hứng mỗi ngày chứ không phải là một cái gì đó khiến bạn mỗi sáng thức dậy đều tự hỏi bản thân, “Lại đi làm à? Bao giờ mới đến cuối tuần?”. Lựa chọn là ở bạn.
Ảnh đầu bài: Kentaro Toma
Rất giống với hoàn cảnh của tôi bây h nhưng tiếc là tôi chưa tìm dc đam mê đich thực để công hiến và vẫn bị trói buộc bởi mức thu nhập hiện tại