Bài viết được dịch từ chia sẻ gốc: Why Understanding The Seasons Of Life Will Ease Your Suffering.
—
Tôi tin vào quá trình. Tôi tin vào 4 mùa. Tôi tin rằng mùa đông khắc nghiệt, nhưng rồi mùa xuân sẽ đến. Tôi tin có mùa sinh trưởng. Và tôi nghĩ bạn cũng nhận ra rằng trong cuộc sống này, bạn trưởng thành. Bạn sẽ trở nên tốt hơn.
Steve Southerland
Giống y như khi mùa xuân, rồi mùa hè, mùa thu, và cuối cùng là mùa đông xuất hiện trên Trái Đất này – chu kỳ cuộc sống của bạn cũng có những mùa như vậy.
Giống như mùa đông, bạn được bạn bước ra từ bóng tối và đi vào sự sống.
Ở giai đoạn đầu tiên của cuộc đời, từ lúc bạn được sinh ra cho đến lúc bạn khoảng giữa tuổi 20, bạn lớn lên và trưởng thành.
Có câu thành ngữ như thế này, “Thế giới là con hàu của bạn”. Một cách tự nhiên, bạn tiếp nhận tất cả những sự nuôi dưỡng mà mùa xuân của cuộc đời bạn mang đến – dưới dạng sự cố vấn, giáo dục và những kinh nghiệm được hình thành trong cuộc sống thường ngày khác – để chuẩn bị bản thân cho sức nóng của mùa tiếp theo.
Khi bạn lớn lên, đó là lúc mà bạn gieo hạt giống xuống đất và hành động.
Đây là thời điểm mùa hè trong cuộc sống của bạn, thời điểm để khởi nghiệp, phát triển mối quan hệ và trở thành một chiến binh ở thế giới ngoài kia. Thường thì mùa này sẽ bắt đầu từ lúc bạn ở giữa tuổi 20 và kết thúc vào giữa tuổi năm 50, có thể sớm hơn hoặc muộn hơn 1 thập kỷ.
Người bạn trở thành, những người bạn muốn giữ mối quan hệ, và công việc bạn làm trong thời điểm mùa hè của cuộc đời, tất cả đều đóng góp cho việc tạo nên mùa thu hoạch hay di sản bạn để lại. Đến mùa thu, bạn sẽ làm chín những gì bạn đã gieo xuống.
Và cũng dễ dàng như lúc bạn được sinh ra trên đời, cuối cùng, bạn cũng lại quay trở về với mùa đông lạnh giá.
Bạn có thấy không? Đó là chu kỳ của tất cả mọi thứ.
Bây giờ, điều tôi chia sẻ với bạn sẽ chỉ là một góc nhìn rộng hơn về các mùa trong cuộc sống. Ngoài chúng ra còn có rất nhiều những mùa nữa xuất hiện trong một đời người.

Sẽ có những lúc trong đời khi bạn buộc phải trải qua một mùa hè đầy khắc nghiệt, và tôi chắc chắn bạn cũng đã từng trải qua. Miễn là bạn vẫn sống trên cuộc đời này thì bạn sẽ trải qua những mùa hè đó.
Mùa hè là thời điểm nồng cháy nhất của cuộc đời. Những hạt giống hành động được gieo xuống và sau đó nảy mầm, đơm hoa kết trái, mang đến lợi ích cho những người bạn phục vụ. Đấy là động lực để bạn làm việc chăm chỉ hơn, gieo nhiều hơn và nỗ lực để lúc nào cũng tạo ra thật nhiều kết quả tốt đẹp.
Nhưng giống như một mùa hè bất tận sẽ thiêu đốt cả Trái Đất, khiến tất thảy mọi vật không thể sinh trưởng, sống qua nhiều mùa hè như vậy liên tiếp mà không dành thời gian nghỉ ngơi cũng sẽ đốt cháy bạn.
Nó không bình thường trong tự nhiên và nó cũng không bình thường trong cuộc sống.
Khi bạn đang ở trong cái nóng của mùa hè và bạn đang “chiến thắng”, bạn rất dễ bị lu mờ bởi ánh sáng của thành công – quá gắn chặt vào công việc – đến nỗi mà bạn không thể tách mình ra khỏi mùa hè để chuyển mình dần dần sang mùa thu và mùa đông, để làm tươi mát bản thân và thư giãn. Giống như Icarus bị ngã xuống biển khi cố gắng bay đến gần Mặt Trời, bạn rồi cũng sẽ bị ngã như vậy.

Quay trở về mùa đông là một trong những thử thách khó nhất bạn có thể từng làm. Nhưng đấy lại là điều cần thiết để hồi sinh trở lại.
Những lúc lạnh giá, chúng ta có xu hướng ao ước về những mùa ấm áp hơn – mùa xuân và mùa hè – chúng ta khao khát sự năng động, sôi nổi của những hành động bên ngoài và sự tăng trưởng, sẵn sàng đánh đổi mùa đông và mùa thu để được sống mãi trong hai mùa đầy năng lượng ấy.
Nhìn từ văn hóa, chúng ta tôn vinh tuổi trẻ, sức sống và sự sống.
Chúng ta nhuộm tóc, phẫu thuật thẩm mỹ và dùng Viagra (một loại thuốc cường dương) để cố gắng duy trì mùa hè một cách giả tạo, trong khi chúng ta nên thực sự tận hưởng mùa thu. Vào những lúc chẳng hề vui vẻ ấy, chúng ta phớt lờ tất cả những vụ thu hoạch mà mùa thu và mùa đông mang đến.
Nói với tôi đi: Nếu chúng ta trân trọng sắc màu cam, vàng và đỏ của những chiếc lá vàng mùa thu, và chúng ta ngưỡng mộ cảnh vật mùa đông đầy tuyết mà mùa giá rét mang đến cho chúng ta thì tại sao, sau đó, chúng ta lại không trân quý vẻ đẹp mà xuất hiện trên cơ thể chúng ta, dưới dạng nếp nhăn và những sợi tóc ngả màu bạc? Hay ở cấp độ nhỏ hơn, tại sao chúng ta lại kìm nén sự mệt mỏi và “thiếu năng suất” mà xảy ra lúc này lúc khác?
Ý tôi là – hãy yêu mái tóc hoa sâm và làn da nhăn nheo của bạn, hãy yêu sự mệt mỏi của bạn. Chúng xinh đẹp giống như lá mùa thu. Mùa thu và mùa đông – trong khi rõ ràng chúng ta cảm thấy lờ đờ, thiếu sức sống trong những mùa này – thì thực tế đó lại là những lúc cây cối cắm rễ sâu hơn vào đất, sẵn sàng tái sinh cho mùa xuân tới.

Giờ đây, hãy nhận ra rằng mùa thu và mùa đông đóng góp cho sự phát triển của chúng ta cũng nhiều như mùa xuân và mùa hè – cái chết và sự sống không thể tách rời; chúng hỗ trợ lẫn nhau.
Qua trải nghiệm bị đốt cháy và buộc phải nghỉ ngơi, tôi học được một cách khó khăn rằng nếu tôi từ chối hoặc phớt lờ sự thúc giục của trái tim và ruột gan để chuyển sang mùa tiếp theo thì cuộc sống của tôi sẽ chỉ là sự kháng cự cực độ.
Bạn buộc phải đủ khôn ngoan để tôn vinh những nhắc nhở tự phát, tiềm thức của cơ thể. Khi bạn lắng nghe theo cách này, cuộc sống sẽ đưa bạn đến chính xác nơi bạn cần đến với rất ít nhọc nhằn. Có những lúc để hành động, và có những lúc để nghỉ ngơi.
Hãy tự hỏi bản thân, “mình đang ở mùa nào?” Dù bạn thấy mình đang ở mùa nào đi chăng nữa thì cũng hãy đắm mình trong đó và trân trọng những món quà độc đáo mà bạn được ban tặng.
Nó có phải là mùa xuân?

Nếu vậy thì hãy tận hưởng. Thưởng thức hết thảy những nguồn dinh dưỡng mà bạn có thể nhận được. Đọc, nghiên cứu, đi du lịch và trải nghiệm cuộc sống. Bạn đang được định hình thành người mà sớm thôi, sẽ có cơ hội bước ra ngoài thế giới.
Đừng đốt cháy giai đoạn. Hãy cứ tận hưởng thời gian này trong khi bạn đang ươm mầm – vì đây là mùa tuyệt vời cho sự chớm nở và lớn lên thành chính bạn. Cố gắng khiến một bông hoa nở sớm hay đẩy một con sâu bướm ra khỏi kén của nó quá sớm sẽ cản trở sự phát triển tự nhiên của nó. Cứ chờ một vài phút giây và hãy cứ trải nghiệm sự kỳ diệu của việc được nuôi dưỡng.
Hay có lẽ bạn nhận ra đó là thời điểm của mùa hè.
Trong trường hợp này, hãy nỗ lực hết mình. Xây dựng, sáng tạo và lặp lại. Đây là thời điểm cho việc tạo nên di sản của bạn. Bạn đang trở thành ai? Bạn đang phục vụ ai? Loại quả ngọt nào bạn muốn để lại cho những thế hệ sau bạn?
Abdu’l-Baha có một câu nói rất hay, nó là thế này: “Hãy hào phóng trong sự thịnh vượng và hãy biết ơn trong nghịch cảnh” (Be generous in prosperity, and thankful in adversity). Mùa hè là thời điểm của sự thịnh vượng và dư dật, thế nên hãy dành thời gian để ăn mừng và tận hưởng thành quả lao động của bạn. Đi nghỉ mát thôi.
Nhưng, đừng quên chia sẻ những gì bạn đang có dư dật với người khác, theo bất cứ cách nào bạn thấy phù hợp. Khi bạn tràn ngập ánh sáng, nó sẽ đốt cháy bạn, trừ khi bạn cho nó đi. Khi bạn làm vậy, thế giới này lại có thêm vài nơi được soi sáng.
Vì vậy, chìa khóa với mùa hè là hãy làm việc chăm chỉ, nhưng đừng quá cố gắng; hãy chia sẻ thành công với những người khác. Chú ý đến những dấu hiệu mà cảnh báo bạn cần thư giãn, và hiểu rằng mặt trời của mùa hè rồi cũng sẽ mờ dần vào một lúc nào đó.
Chẳng mấy chốc, mùa thu ập đến.
Đấy là lúc mà nhiều người trong chúng ta gặp rắc rối. Chúng ta muốn gặt hái những lợi ích của việc trồng và thu hoạch vào mùa hè, nhưng sau đó chúng ta bị sốc vì chúng ta đã bị ngã gục.
Mùa hè tuyệt vời đấy, nhưng đến lúc nó cũng phải qua đi. Bây giờ đã là mùa thu rồi. Đừng bỏ lỡ những điều mà mùa tuyệt vời này mang đến bằng cách cố gắng vớt vát những tàn tích của mùa hè. Bạn sẽ thất bại.
Vào mùa thu, đừng tập trung quá vào làm việc mà hãy tập trung nhiều hơn vào việc cho phép và gặt hái những lợi ích của những gì bạn đã gieo trong mùa hè. Đây là lúc phải quan tâm đến bản thân và những người trong cuộc đời bạn – dành cho họ sự quan tâm của bạn. Tận hưởng các mối quan hệ của bạn. Những người xung quanh chúng ta là những món quà lớn nhất mà cuộc sống mang đến.
Rồi thật chóng vánh, chúng ta bước vào mùa đông.
Mùa thử thách nhất với hầu hết mọi người. “Tại sao lại là tôi?”, chúng ta tự hỏi khi thấy mình bắt đầu bước vào bóng tối. “Tại sao tôi lại mệt mỏi và khủng hoảng thế này?”, “Tại sao tôi không đầy năng lượng và nhiệt huyết như trước nữa?”, “Tại sao tôi lại già đi?”
Chúng ta phải nhớ, điều mà Abdu’l-Baha nói, để “biết ơn trong nghịch cảnh” và để thấy những điều tốt đẹp trong khi nghỉ ngơi. Mùa đông là thời gian để phản chiếu và suy ngẫm về cuộc sống của bạn. Hãy nghỉ ngơi nhẹ nhàng và phục hồi để rồi khi mùa xuân đến, bạn lại ngập tràn nhựa sống.
—
Người đời có câu nói, hằng số duy nhất trong cuộc sống là sự thay đổi.
Những mùa này sẽ đến rồi đi rất nhiều lần trong suốt cuộc đời. Hãy học cách nhảy múa với chúng. Ôm lấy từng sự thay đổi của mỗi mùa một cách thảnh thơi. Nhiệm vụ của chúng ta là trân trọng các mùa khi chúng đến, đắm mình hoàn toàn, và trân trọng những gì mà chúng mang đến cho chúng ta thưởng thức.
Tất cả những nỗi đau và chịu đựng đều đến từ việc cố gắng chèo ngược dòng chảy tự nhiên của cuộc sống. Chúng ta đau khổ khi chúng ta cố gắng gắn chặt mình vào một mùa cụ thể, vào con người của chúng ta trong mùa đó, và những điều mà chúng ta nghĩ rằng chúng ta đã có.
Sự thật của vấn đề là bạn chưa bao giờ thực sự sở hữu bất cứ thứ gì – mọi thứ trong tự nhiên đều liên tục thay đổi. Sự sống được tìm thấy trong sự hòa hợp với dòng sông – trong sự hòa hợp với các mùa – và trong sự cho phép vũ trụ dẫn dắt bạn vào chuyến phiêu lưu mà nó muốn bạn trải nghiệm.
Khi chúng ta chào đón mỗi mùa của cuộc sống với niềm hân hoan và dừng kháng cự, chúng ta sẽ thấy mình thêm đầy sức sống.
—
Từ Form Your Soul:
Mùa đông đến với những cơn gió rét thấu xương thốc vào cơ thể khiến chúng ta thấy nhớ mùa hè lắm thay? Nhớ cảm giác được mặc những bộ quần áo mát mẻ, chạy tung tăng trên bờ biển, hít gió trời và đắm mình trong làn nước mát rượi. Cảm giác ấy thật tuyệt vời làm sao khiến chúng ta không thể nào yêu nổi mùa đông đầy ủ rũ – muốn cọ quậy đi ra ngoài để người đỡ lười mà cũng không thể nhấc nổi chân lên vì quá rét.
Rồi mùa hè đến. Những cơn gió nóng và ánh nắng chói chang của mùa hè khiến mồ hôi chảy nhễ nhại, da dẻ đen nhám đi khiến chúng ta cảm thấy thật… ghét mùa hè. Chúng ta trốn nắng. Chúng ta chờ đợi màn đêm buông xuống để tìm lấy chút cảm giác hòa vào cuộc sống cuối ngày. Hóa ra mùa hè cũng chẳng hề dễ chịu.
Có người ghét mùa hè, thích mùa đông. Có người ghét mùa đông, thích mùa hè. Duy chỉ có mùa xuân và mùa thu là hai mùa được yêu thích hơn cả, chẳng mấy ai mà ghét được.
Thế nhưng, không trải qua mùa đông, sao chúng ta đến được với mùa xuân? Không trải qua mùa hè, sao chúng ta đến được với mùa thu chứ? Mà sự thật là bởi vì có mùa đông và mùa hè nên chúng ta mới thấy yêu mến mùa xuân và mùa thu biết bao, bởi vì chúng khiến chúng ta trân trọng những sự dễ chịu mà không phải tồn tại mãi mãi.
Chúng ta khởi động vào mùa xuân, vượt qua những chướng ngại vật đầy gai góc vào mùa hè, cố gắng tăng tốc hết mình vào mùa thu trước khi chậm rãi tiến về đích vào mùa đông. Giữa những mùa ấy còn có biết bao nhiêu mùa nữa – những lúc mà chúng ta thấy mình tiến về phía trước như một chú hổ dũng mãnh, đầy nhựa khí và quyết tâm, nhưng sau đó lại mệt nhoài vì quá sức.
Cuộc sống là sự hòa hợp của những mùa trong năm. Chúng ta không thể nào phủ nhận được sự tồn tại tự nhiên của chúng. Thay vì cố gắng xoay chiều chu kỳ của tự nhiên thì hãy tìm cách để khiến bản thân trở thành một phần của hệ thống đang vận hành đầy trơn tru ấy.
Khi bạn đã là một phần của nó, bạn sẽ thấy mọi thứ thật tuyệt vời. Cuộc sống không còn gì đẹp hơn thế nữa.
Những cuốn sách hay về suy ngẫm cuộc sống:
Ảnh đầu bài: Pixabay
Hay quá cơ
Cám ơn bạn nhiều nhé.
hay quá chị ơi
Cám ơn em nha