“Em muốn lập blog để viết lách lắm chị Vân Anh. Nhưng em thấy nhiều người viết về chủ đề đó rồi. Em mà viết nữa chắc chẳng ai đọc.”
Mình nhớ mình đã từng chia sẻ về điều tương tự như thế này đâu đó rồi. Nhưng qua có một bạn nhắn tin như thế này lần nữa nên mình quyết định sẽ có một chia sẻ nhỏ.
Bạn có biết cách đây gần 6 năm khi mình có ý định lập blog Form Your Soul, chia sẻ về cuộc sống, kỹ năng công việc và những gì mình trải nghiệm, không một ai ủng hộ mình không? Nhiều trong số đó là bình luận “chủ đề này quá nhiều người viết rồi em, đừng viết nữa, nhàm chán.”
Vậy mà mình vẫn chẳng hề nao núng, mình thích nên mình cứ làm thôi. Mình chẳng quan tâm có bao nhiêu người đọc. Mình chỉ thích có một cái blog và viết ra điều mình suy nghĩ nên mình cứ lập blog. Chẳng mưu cầu gì to lớn.
Kết quả ra sao? Đến bây giờ blog mình có hơn 500 email subscriber, gần 1 triệu view trong gần 6 năm sau, hơn 300 lượt follower fanpage này. Quan trọng hơn, mình đã nhận được gần trăm email và tin nhắn qua Messenger từ các độc giả yêu mến, khích lệ mình, tâm sự với mình, yêu thích những gì mình viết. Các con số tuy nhỏ, nhưng chúng đã là quá lớn và quá giá trị với mình. Rõ rằng không phải những gì mình viết ra là thừa, là vô ích đúng không?
Khi mình bắt đầu dấn thân vào con đường viết content writing bằng tiếng Anh cho khách hàng nước ngoài, mình hoàn toàn hiểu rõ mình đã, đang và sẽ cạnh tranh với hàng chục triệu writer từ các nước nói tiếng Anh khác. Tiếng Anh còn chưa sõi, chứ chưa nói gì đến background của mình còn chẳng có gì. Bao nhiêu người cũng đã dấn thân vào mảng ecommerce và SaaS, làm gì có chỗ cho mình nữa? Phải không?
Vậy mà mình chẳng hề nao núng. Mình cứ kiên tâm đi thôi. Mình thích thì mình sẽ thử, sẽ cố gắng hết sức để theo đuổi. Vì mình tin mình có cái “chất” của riêng mình và thế giới này có cơ hội cho mọi writer, mọi blogger. Mình tin sẽ có người nhận ra được khả năng của mình và sẵn sàng muốn mình hợp tác với họ.
Kết quả thế nào bạn đã biết về mình rồi đấy.

Đúng, khi bắt đầu mảng gì, cho dù là viết lách hay bất cứ thứ gì khác, chúng ta phải luôn có sự nhận thức về cạnh tranh để biết mình đang ở đâu và có đủ sức hay không. Nhưng đừng để nó trở thành vật cản quá lớn khiến bạn không dám đặt bước chân đầu tiên tiến tới điều mình mơ ước. Chỉ cần bạn biết cách đưa cái khác biệt, đặc trưng của mình vào một cái cũ, bạn hoàn toàn có khả năng biến nó thành cái mới.
Mỗi người một câu chuyện cuộc đời. Cùng một thứ, mỗi người cũng sẽ có góc nhìn riêng. Đó là lý do tại sao, cái bạn viết ra sẽ luôn có điều mới lạ mà nhiều người đang háo hức muốn đọc. Hãy cứ viết đi, viết và viết — nếu bạn thực sự muốn.
xo xo