Facebook Notes là tập hợp các chia sẻ nhỏ thường ngày hay nhất mà mình đăng trên fanpage Lifelong Learners. Sau mỗi một thời gian, mình sẽ tổng hợp chúng và chia sẻ lên blog, hy vọng sẽ hữu ích chút ít cho bạn nhé.
Nếu bạn đã bỏ lỡ Facebook Notes 1, bạn có thể đọc lại tại đây nha.
Ngày 17/01/2020: Rẽ hay không rẽ
Bạn đã làm ở một công ty 2 năm. Lương thưởng đều như bạn kỳ vọng. Bạn có nhiều đồng nghiệp thật vui vẻ. Mỗi ngày đến là có bao nhiêu chuyện để nói. Lâu lâu sếp quan tâm mời cả phòng đi ăn rồi đi hát rồi đi dã ngoại. Bạn cảm thấy như công ty này chính là bến đỗ cuối cùng của mình và sẽ chẳng bao giờ bạn rời đi. Không đời nào bạn sẽ nhảy việc.
Đến năm thứ 3, bạn cảm thấy có điều gì đó không hề ổn. Mọi thứ vẫn như bạn mong đợi, duy chỉ có điều bạn bắt đầu nghi ngờ về điều bạn thực sự muốn. Cũng là những công việc bạn vẫn làm từ trước tới giờ, nhưng mỗi khi trở về nhà, mỗi khi một mình, bạn tự hỏi bản thân, “Thực sự mình muốn điều gì? Tại sao mình không còn cảm thấy hào hứng như trước? Hay là mình đang tự làm rối bản thân. Mình thích công việc này phải không? Công ty tốt thế cơ mà, sao mình lại cảm thấy chênh vênh được chứ?” Rồi bạn cố tìm mọi cách để loại bỏ những suy nghĩ này ra khỏi đầu.
Vài ngày sau, bạn gặp lại một người bạn. Họ làm ở một công ty nhỏ. Lương thưởng thấp hơn bạn nhiều. Đi làm xa, phải mang máy tính đi cùng, nhiều thứ cũng thiếu thốn. Bạn cảm thấy mình thật may mắn hơn họ, nhưng chỉ có một điều làm bạn nghĩ mãi. Họ thật hăng say với công việc. Họ dù có đi xa và vất vả nhưng họ nói về công việc họ làm thật say sưa, đam mê biết bao. Họ có thể nói về nó cả ngày. Họ kể cho bạn nghe những niềm vui lớn lao mà với bạn, chúng thật chẳng là gì. Họ sẵn sàng làm việc cả đêm, cả cuối tuần, họ làm mà như họ chẳng hề làm gì cả. Họ chẳng thấy mệt.
Họ nói với bạn rằng, “Họ đã nhảy việc đến lần thứ 5 mới tìm thấy công việc mà họ thực sự muốn theo đuổi.” Bạn nghĩ thầm trong đầu, “mình chưa bao giờ nhảy việc và mình cũng chưa tìm thấy điều mình muốn.”
Những ngày sau đó, bạn vừa đi làm vừa đấu tranh với bản thân.
“Thực sự thì cái mình muốn là gì? Một công việc ổn định lương cao hay là một công việc mà khiến mình đam mê đến nỗi mỗi sáng thức dậy, chỉ muốn nhảy ra khỏi giường để làm nó.
Đúng rồi, mình không thích sự ổn định, thích làm điều mà mình thấy say mê. Mình phải tìm kiếm nó. Nhưng mình sẽ làm gì đây? Mình chẳng biết mình đam mê gì cả? Mình chẳng biết làm gì ngoài mấy công việc văn phòng này.
Nếu bây giờ mình nghỉ làm ở đây, mình sẽ mất một khoản thu nhập lớn. Mình còn phải chi trả tiền sinh hoạt hàng ngày, tiền đi chơi, tiền mua sắm, tiền biếu bố mẹ, còn dành tiền tiết kiệm nữa. Mà ai biết được nếu xin chỗ làm khác, mình sẽ được lương cao hơn. Mình còn chưa biết mình thích gì cơ mà? Tốt nhất là mình cứ bám trụ ở đây vậy.”
Câu chuyện này bạn có thấy quen không? Giữa một công việc ổn định, thu nhập tốt và lựa chọn rẽ sang hướng khác để đi tìm thứ bạn thực sự nhiệt huyết, bạn sẽ chọn gì? Còn mình, mình sẽ và vẫn luôn lựa chọn theo đuổi thứ mình đam mê, và mình chưa bao giờ hối hận.
Ngày 28/01/2020: Không biết mình thích gì?
Thật khó để đi tìm đam mê khi bạn không biết mình thích gì đúng không? Ngồi nghĩ cả ngày mà chẳng thấy mình thực sự hào hứng với điều gì cả. Mỗi thứ biết một chút. Mỗi thứ hứng một chút. Không lúc này thì lúc khác, chứ không kéo dài triền miên. Không thể làm nổi một thứ gì đó liên tục trong nhiều ngày. Bất lực và rồi bạn buông xuôi, nghĩ mình chẳng có đam mê gì cả.
Uh thì đúng là mỗi lần nghĩ tới việc tìm kiếm đam mê thật mệt mỏi. Nó chỉ khiến đầu óc muốn nổ tung mà thôi. Vậy thì hay là thế này, thay vì nghĩ tới đam mê, bạn hãy nghĩ tới những điều khiến bạn cảm thấy vui mỗi lần làm nó. Những điều mà một cách tự nhiên, cứ một thời gian bạn lại thích làm và mỗi lần làm là bạn lại thấy vui tột độ.
Chẳng hạn, có bạn rất thích trẻ con, rất thích chơi đùa với chúng, chăm bẵm chúng, làm chúng cười. Cứ thấy trẻ con là lòng bạn ấy lại rạo rực không thôi. Chỉ muốn ôm, muốn hôn, muốn nâng niu, muốn săn sóc. Vậy thì có lẽ bạn ấy nên làm công việc gì đó liên quan đến trẻ con phải không? Một cô giáo dạy mầm non hay một người chuyên kể chuyện thiếu nhi thì sao nhỉ? Cứ xuất phát từ sự mình thích rồi mày mò, chắc chắn bạn ấy sẽ tìm ra thứ hợp với mình.
Có bạn lại thích viết lách, nhưng mà là viết những câu chuyện nhỏ nhỏ thường ngày, viết nhật ký. Bạn không tìm thấy cho mình một đam mê gì nhưng bạn bảo, cứ mỗi lần ngồi xuống viết ra suy nghĩ của mình, bạn lại thấy nhẹ nhõm. Bạn thích được thể hiện con người và để trí tưởng tượng bay xa trên những trang giấy nhỏ xinh. Không ngày nào là bạn không viết. Không ngày nào là bạn không có những ý tưởng hay ho về nhân vật của mình trong đầu. Ồ, nếu như thế thì có lẽ bạn nên thử sức với nghề viết truyện, viết văn, làm thơ chẳng hạn. Báo chí cũng là một mảng thú vị nếu bạn muốn dấn thân vào. Điều quan trọng là bạn biết mình thích nó.
Có bạn lại bảo em chẳng thích điều gì thực sự cả. Em cũng chẳng biết mình giỏi cái gì và có năng khiếu cái gì. Con người em một màu, nhợt nhạt, tầm thường khiến em cảm thấy luôn luôn vô định.
Khoan đã em, đừng vội nghĩ thế. Giữa một rừng cây, có cây cao cây thấp, có cây vươn cao phủ bóng mát cho cả một lùm cây, nhưng cũng có những cây thấp bé, nhỏ nhắn, mỗi ngày cố gắng len lỏi giữa những cây to hơn để sống sót và vươn đến ánh sáng Mặt Trời. Điều kỳ lạ là chúng vẫn xanh tươi như nhau, thậm chí, những cây con còn xanh mướt hơn nữa. Vì sao nhỉ? Bởi vì nó chẳng quan tâm tới việc những cây lớn khác trông thế nào, nó chỉ tập trung vào một việc nó làm tốt nhất, đó là cứ vươn lên từng chút một mỗi ngày mà thôi.
Thế nên, nếu em có đang cảm thấy mình mông lung, chẳng biết mình thích gì thì cũng hãy đừng quá hoang mang. Em hãy chậm rãi lắng nghe trái tim mình muốn gì. Điều gì làm em cảm thấy rộn ràng mỗi lần được chạm đến. Em có thấy vui không, thấy hào hứng không? Có lẽ điều em thích làm vẫn còn đang ẩn náu trong bất cứ điều gì em đang làm mỗi ngày. Nó có thể là một dấu hiệu cực kỳ nhỏ bé rằng em thích được trò chuyện cùng người khác, hay em thấy trái tim mình nở hoa mỗi lần nghĩ ra điều gì đó sáng tạo.
Bất kỳ ai sinh ra cũng sẽ thích một điều gì đó và có năng khiếu ở một mảng nào đó. Có thể nó nhỏ thôi, nhưng đấy chính là khởi nguồn của cái gọi là đam mê sau này. Khi bạn chưa tìm thấy đam mê, hãy quên hai từ đó đi và tập trung nghĩ tới điều bạn thích rồi cứ theo đuổi cái thích đó. Làm nhiều rồi thích nhiều. Thích nhiều rồi sẽ dần trở thành đam mê. Cứ nghĩ đơn giản như vậy thì mỗi ngày trôi qua, bạn sẽ không còn thấy vô nghĩa nữa.
Ngày 07/02/2020: Làm tốt nhất có thể
Mình có một nguyên tắc đó là trong bất cứ việc gì mình làm, mình cũng sẽ làm tốt nhất có thể. Từ việc học, làm bài tập, viết bài cho các công ty, viết blog Form Your Soul, chia sẻ trên fanpage này… Dù việc nhỏ hay việc lớn, mình luôn cố gắng làm hết sức mình.
Mỗi lần có một công ty nào đó gửi cho mình một bài viết thử, chẳng hạn, mới đây nhất là Leadpages (một công ty khá to ở bên Mỹ), họ bảo mình viết 2500 – 3000 từ với một số yêu cầu nhất định. Mục tiêu của mình luôn là đáp ứng hết các yêu cầu, đồng thời sáng tạo và viết bằng sự yêu thích của mình. Mình tìm hiểu và đào sâu cho đến khi có được bài viết ưng ý nhất. Vì thế, sau khi mình gửi bài cho họ, họ rất thích và muốn mình viết thường xuyên cho họ luôn. Thật bất ngờ phải không bạn?
Đi học bên này cũng vậy. Nhiều bạn trong lớp có ý tưởng là viết để cho qua môn thôi. Nhưng mình nghĩ khác. Mỗi lần có bài tập là mỗi lần mình được tìm hiểu sâu một vấn đề, đọc nhiều thứ, nghiên cứu nhiều thứ, đặc biệt là những thứ trước đây mình chưa biết đến bao giờ. Người khác dành nửa ngày đọc vội, viết vội cho xong bài tập, nhưng mình sẽ dành hai, thậm chí 3 ngày để nghiên cứu, tìm tài liệu, đọc hiểu, tổng hợp thông tin rồi mới viết. Mình làm kỹ hết sức có thể nên mỗi lần nộp bài xong, mình cảm thấy thực sự hài lòng. Kết quả đều rất tốt đẹp, nhưng niềm vui lớn hơn chính là khả năng nghiên cứu, làm việc đọc lập, phân tích và tổng hợp thông tin của mình cứ tăng lên rõ rệt.
Viết bài cho blog Form Your Soul? Thực sự là bây giờ mình rất bận, vừa học vừa viết cho các bên khác nên gần như thời gian mình không có nhiều. Nhưng dù có thế nào mình cũng đảm bảo duy trì 2 blog mỗi tuần cho Form Your Soul và tìm hiểu chủ đề viết thật kỹ trước khi bắt tay đánh máy. Mình làm thế để làm gì? Tiền chắc chắn không phải rồi, blog của mình không quảng cáo và cũng không bán gì hay hưởng hoa hồng từ bên nào cả. Mình làm bởi vì mình thích được chia sẻ và mình biết những gì mình chia sẻ ít nhất sẽ có ích cho một số người.
Khi bạn luôn tâm niệm làm tốt nhất có thể cho những gì bạn đang làm, bạn sẽ tìm thấy sự cam kết, hứng thú và niềm vui trong những công việc đó. Bạn không cảm thấy mệt hay áp lực bởi vì những thành quả nhỏ bạn đạt được sau mỗi lần bạn hoàn thành chúng là rất tuyệt vời. Với mình, cứ mỗi bài viết, mình viết bằng sự đam mê, bằng niềm yêu thích và sự tò mò, học hỏi, thì cái mình nhận được, phản ứng từ khách hàng và những người xung quanh đều rất tuyệt. Thành công nhỏ này đến thành công nhỏ khác, chính chúng làm động lực, cảm hứng và sự tích cực của mình lớn dần lên. Và đấy cũng là cách mà đã giúp mình tìm thấy đam mê của mình.
Bạn hãy thử thay đổi góc nhìn của mình và đặt mục tiêu làm tốt nhất có thể xem nha. Mình chắc chắn bạn sẽ nhận thấy hiệu ứng của nó là tuyệt vời ngoài sức tưởng tượng đó. Chúc bạn cuối tuần thật vui.
Ngày 21/2/2020: Chậm mà chắc
Kỳ học đầu tiên của mình đã kết thúc với rất nhiều những trải nghiệm tốt đẹp. Những bài học quý giá nhất mình đã lần lượt chia sẻ cho các bạn và hôm nay mình sẽ mang đến cho bạn một bài học khác mà rất may mắn mình là người duy nhất nhận được.
Thứ 6 tuần trước là buổi học cuối cùng của môn Marketing – môn học mà mình rất yêu thích. Môn này cũng đi kèm với một bài kiểm tra cuối kỳ nên mình học khá kỹ và vì kỹ nên mình thấy tiến độ ôn thi của mình khá chậm. Hôm thứ 6 đó, mình là học sinh đầu tiên đến lớp. Vừa bước vào lớp, mình đã thấy thầy ngồi trong lớp rồi (Thầy đã gần 50 tuổi nhưng thầy rất khỏe và lúc nào cũng đúng giờ, tràn đầy năng lượng).
Thầy hỏi:
“Vân Anh, bạn ôn thi thế nào rồi?”
“Khá tốt thầy ạ, em ôn kỹ nhưng vì thế em thấy mình đang ôn chậm quá.”
(Thấy nhớ tên của mình vì mình là người đặt câu hỏi nhiều nhất trong lớp. Trong lớp chỉ có mình là người Việt Nam và tên mình cũng là tên khó đọc nhất nên việc được thầy cô nhớ tên làm mình rất tự hào. )
Nghe mình nói vậy, thầy bảo:
“Thực ra, đôi khi chậm là điều tốt. Bạn đừng quá lo lắng bởi vì tôi cũng vậy. Cách đây hai tuần tôi phải hoàn thành một nghiên cứu cho luận án tiến sĩ của mình. Tôi tìm thấy một bài báo rất hay, dài 8 trang và bạn biết không? Tôi dành 1 tuần chỉ để đọc duy nhất bài báo đó. Lúc đầu tôi thấy mình thật chậm chạp, ngày nào cũng chỉ đọc một bài, cố gắng hiểu thật sâu và kỹ lưỡng thông tin. Tôi định chỉ dành vài giờ thôi nhưng cuối cùng nó kéo dài đến 8 ngày!!! Thế nhưng, hôm trước tôi vừa gửi đi bài nghiên cứu của mình và tôi rất hài lòng. Tôi thấy việc mình đã dành 1 tuần chỉ để đọc duy nhất một bài viết giá trị thực sự giúp tôi có được những thông tin quý báu cho nghiên cứu của mình. Tôi đã hoàn thành nó và tôi chưa bao giờ cảm thấy vui hơn. Thế nên, nếu bạn có đang cảm thấy mình chậm thì cũng đừng lo lắng. Điều quan trọng là bạn hiểu mình đang làm gì, nó có ích gì. Đừng tập trung vào số lượng.”
Nghe thầy chia sẻ câu chuyện làm mình cảm thấy phấn chấn vô cùng. Mình duy trì tốc độ ôn và mình đã hoàn thành bài thi như mình mong muốn. Một lời khuyên nhỏ, những tưởng nó quá quen thuộc rồi nhưng khi nó được gắn chặt vào trải nghiệm cá nhân của một người và được nghe đúng thời điểm thì sức ảnh hưởng của nó thật lớn biết bao. Mình rất cám ơn thầy vì chia sẻ đó.
Nếu bạn cũng đang cảm thấy mình chậm rãi trong những gì bạn đang làm thì hãy đừng quá hốt hoảng bạn nhé. Đôi khi chậm rãi là tốt vì kết quả nó mang lại có thể lớn hơn những gì bạn có thể tưởng tượng đó.
Ngày 16/03/2020: Luôn chủ động hết sức có thể
Một trong những kinh nghiệm và bài học lớn nhất mình học được kể từ sau khi tốt nghiệp đại học cho tới bây giờ đó là luôn chủ động. Bây giờ, mình cực kỳ chủ động trong những gì mình đang làm và cuộc sống cá nhân. Mình không hề thích sự bị động bởi vì bị động nghĩa là mình chưa chuẩn bị và “không chuẩn bị nghĩa là chuẩn bị cho sự thất bại” (Benjamin Franklin).
Mình làm việc này, mình sẽ nghĩ tới việc tiếp theo phải làm, làm nó như thế nào, tiếp cận ra làm sao, cần liên lạc với ai để xin sự giúp đỡ…
Mình liệt kê ra những việc ngày mai, ngày kia phải làm để tránh việc bị quên hoặc sót (đôi khi mình vẫn bị quên, nhưng thường chỉ là quên nhắn tin lại cho những người mình chưa note vào sổ).
Mình đang làm việc cho một khách hàng, nhưng mình sẽ tiếp tục kết nối để tìm kiếm khách hàng mới. Một freelancer toàn thời gian nghĩa là mình phải cực kỳ chủ động.
Mình vừa bắt đầu kỳ học mới một tuần, và phải đến tháng sau mới có bài tập, nhưng mình đã chuẩn bị outline, ý tưởng cho bài tập ngay từ hôm qua và xin feedback từ giảng viên trước. Điều này cực kỳ có lợi bởi vì khi chưa ai nghĩ đến assignment thì nghĩa là không có ai đến gặp thầy cả => thầy có nhiều thời gian => mình có nhiều thời gian để hỏi han thầy đủ thứ về ý tưởng của mình. Thầy sẽ xem kỹ hơn! Wonderful!
Mỗi ngày cố gắng một chút thì sẽ tốt lên một chút. Nhiều sự tốt lên một chút thì vài tháng sau sẽ thấy sự tốt lên lớn hơn. Cứ thế, small wins thành big wins và cuối cùng là goal achieved!
Ngày 22/03/2020: Note to self 1
- Mệt thì nghỉ, hết mệt thì đứng dậy.
- Không bao giờ được đổ lỗi cho hoàn cảnh.
- Suy nghĩ, vận động đầu óc liên tục.
- Học từ mọi nguồn trên mạng.
- Mọi vấn đề đều có cách giải quyết
- Chỉ cần cố thêm một chút nữa là mọi chuyện sẽ khác.
- Nghĩ tích cực.
- Ưu tiên cho những việc quan trọng nhất.
- Sáng tạo, sáng tạo, sáng tạo.
- Luôn ghi nhớ mục tiêu của mình.
Ngày 24/03/2020: Những thứ để học thời gian này
Những ngày ở nhà, mình tìm ra rất nhiều thứ để học. Một vài ý tưởng cho bạn nhé:
- Học viết: SEO writing, content marketing writing, technical writing, storytelling, novel writing…. Nói chung là bất cứ thể loại viết nào bạn hứng thứ.
- Đọc sách: Đọc bất cứ loại sách nào bạn thích.
- Học thiết kế: Canva là một ứng dụng cực kỳ hữu ích.
- Làm web: Nếu thích, bạn có thể tự mày mò làm một trang web cho riêng bạn.
- Tìm hiểu về Digital marketing, cực kỳ thú vị.
- Sáng tác: Nếu bạn có năng khiếu hội họa, thời gian này rất tuyệt vời để mày mò đủ thứ.
- Xây dựng network: LinkedIn, Twitter…. Tìm hiểu các trang tuyển dụng nước ngoài như AngelList, sau đó, bắt đầu tạo profile trên đó.
- Theo dõi các website, blogger bạn thích, subscribe, tìm hiểu họ đang làm gì, và học theo. Mình thường xuyên vào các group và website của những blogger mình thích để học hỏi họ. Họ chia sẻ nhiều cái mà mình chưa hề biết.
- Thử nghiệm: Thử làm video, thử viết bài đăng trên các trang nước ngoài, thử tiếp cận với các HR….
- …..
Đây chính là khoảng thời gian tuyệt vời để bạn thử nghiệm. Thử hết tất cả những gì bạn muốn rồi bạn sẽ thấy mình học được bao nhiêu điều. Biết đâu làm vậy còn giúp bạn tìm ra thứ mình thích thì sao nhỉ? Who knows!
Ngày 26/03/2020: Như thế nào là cố gắng?
Cố gắng là khi xung quanh ai cũng vui chơi, nghỉ ngơi, và bạn lựa chọn tập trung vào những gì đang làm vì bạn thích nó tới mức không thể đánh đổi.
Cố gắng là khi trời giá rét, ai cũng trong giấc ngủ ngon lành với chăn ấm nệm êm, còn bạn thì cặm cụi với ước mơ của mình.
Cố gắng là khi bạn chỉ muốn dừng lại thôi vì thấy rõ thất bại rồi, nhưng bạn vẫn tự nhủ “uh, không sao, cứ làm đến cùng thôi.”
Cố gắng là khi bạn cảm thấy chỉ muốn dừng lại, nhưng vẫn sẵn sàng nỗ lực thêm chút nữa để kết thúc nó, mà không quan tâm tới kết quả như thế nào.
Cố gắng là khi cơ thể bạn tưởng chừng như chỉ muốn dừng hoạt động, không còn tí sức, nhưng bạn vẫn tự nhủ “không thể chây ì được, phải linh hoạt lên.”
Cố gắng là khi dù có khó khăn đến thế nào, bạn vẫn mỉm cười trong sự kiên nhẫn bước tiếp.
Cố gắng…
Cố gắng…
Cố gắng…
Ngày 31/03/2020: Đam mê và sự nghiệp
Có một câu chuyện như thế này:
“Tại sao con không xin vào cơ quan chính phủ mà làm?”
Tôi nói, “Con thích viết lách, và con muốn theo đuổi nó như là một sự nghiệp của mình.”
Sau đó, bố bảo với tôi một điều mà thực sự khiến tôi bất ngờ.
“Con thật là may mắn khi con có được niềm vui sướng để theo đuổi đam mê của con. Bố đã không có niềm vui sướng đó hoặc cũng không có đủ tiền để theo đuổi đam mê của mình. Nên bố đã tạo ra đam mê của riêng bố mà nó chẳng liên quan gì đến sự nghiệp của bố cả.”
Bạn đang làm gì? Bạn đang theo đuổi đam mê hay tạo ra đam mê?
Bạn đang để thời gian trôi qua một cách nhạt nhẽo hay bạn đang nỗ lực từng ngày để tìm kiếm thứ bạn muốn “cháy lên” vì nó.
Thế hệ trước, nhiều người không có cơ hội để làm được điều mà bạn có thể làm bây giờ.
Và, đam mê – sự nghiệp có thể là hai cái hoàn toàn khác nhau. Bạn có một sự nghiệp tốt tại một công ty tài chính và một đam mê nhiếp ảnh, bạn yêu cả hai. Không được sao? Được chứ. Miễn là bạn thích.
Đừng hoảng hốt khi bạn chưa tìm ra đam mê của mình và cũng đừng buồn khi với một số người, đam mê của họ chính là sự nghiệp họ đang theo đuổi.
Con đường của bạn có thể khác.
Ngày 03/04/2020: Note to self 2
- Muốn giỏi một cái gì đó, phải nỗ lực gấp 3, 4 lần. Nhiều người có năng khiếu, họ chỉ cần cố gắng 1, 2 lần là đạt được cái họ muốn. Mình không có năng khiếu, sự nỗ lực phải gấp nhiều lần họ.
- Nghĩ tích cực, tinh thần vui vẻ, đầu óc sẽ tỉnh táo, nghĩ ra nhiều cái mới.
- Bình tĩnh trong mọi việc, kiên nhẫn chờ đợi.
- Tin vào những điều kỳ diệu trong cuộc sống.
- Tránh xa mọi tin tức tiêu cực, bàn luận không tốt.
- Tập trung và luôn ghi nhớ mục tiêu.
- Ghi chép mỗi ngày để nhắc nhở bản thân.
- Học hỏi từ những người khác và áp dụng.
- Những người giỏi không phải tự nhiên mà họ giỏi.
- Biết ơn.
Ngày 05/04/2020: An amazing day
Chiều hôm nay mình dành thời gian ngồi viết một bài về 49 marketing blogs mà đã giúp mình từ chỗ không biết gì về marketing trở thành một content writer, sau đó là content manager, và giờ là full-time freelance content writer. Nếu không có những blog ấy thì có lẽ giờ này mình vẫn đang vật lộn với mọi thứ.
Ngồi viết và đào sâu blog của những website đó giúp mình tìm kiếm thêm được nhiều nguồn tài nguyên mới, bài viết hay mà mình chưa hề biết. Một cảm giác “đã” cực kỳ khi nhận ra mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ và thật may mắn, giờ mình đã có được chúng rồi. “Tại sao họ lại viết hay đến thế nào?”, “Tuyệt vời quá đi mất thôi”, “Mình phải chia sẻ chúng”,…. là những suy nghĩ của mình cách đây 30 phút.
Chỉ một việc nhỏ như thế thôi, cả một buổi chiều chỉ ngồi research + viết nhưng đủ để làm nên một ngày thật ý nghĩa.
Kiến thức ngoài kia thật bao la, không biết đến bao giờ mình mới học hết được, nhưng miễn là mỗi ngày cứ học một chút, cứ khám phá một chút thì thế giới lại mở rộng ra, con người cũng lớn dần lên. Miễn là bạn vẫn còn nhiệt huyết, vẫn còn sự tò mò thì bất cứ ngày nào bạn cũng có thể bắt đầu sự học trở lại.
Càng học, càng cảm thấy mình trẻ. Sự học làm cho con người ta trẻ, vì khi học, người ta cảm thấy như mình vẫn còn đang là một học sinh bận rộn với bài vở ở trường. Nhưng cảm giác khác hơn—bạn không hề cảm thấy bị ép buộc phải học, ngược lại, bạn tận hưởng cảm giác được học, và bạn muốn học nhiều thêm nữa.
Ngày 15/04/2020: Mục đích
Mỗi ngày, mỗi một người trên thế giới này có 24 tiếng để ngủ, ăn, học hành, làm việc, thư giãn, di chuyển… và dùng mạng xã hội.
Nhiều người sử dụng 24 tiếng này rất khôn ngoan, nhưng cũng có nhiều người không biết làm thế nào để tận dụng tối đa lượng thời gian cố định và ít ỏi này.
Sử dụng mạng xã hội, Facebook, là một ví dụ.
Có người trước khi mở ứng dụng Facebook hay truy cập website Facebook.com là đã định hình trong đầu mình sẽ làm gì với nó. Vào đọc bài viết từ những người đã follow, nhắn tin cho bạn bè, theo dõi các cập nhật mới trong nhóm đã tham gia, đăng một chia sẻ… Nói chung họ xác định rõ vào để vì công việc hay để giải trí.
Nhưng cũng có người lướt Facebook đến 30 phút rồi mà vẫn không biết mình vào để làm gì. Thành ra cứ cuộn bảng tin từ trên xuống dưới, like/thích/follow/share/comment từ post này đến post khác, thấy nhiều hình ảnh vui vẻ của bạn bè rồi nhìn lại mình thấy xốn xang, dần dần sinh suy nghĩ, lo lắng, chán nản, mệt mỏi, và kết cục, cứ tiếp tục lướt Facebook với hy vọng sẽ tìm thấy một điều gì đó vui vui để giải tỏa cảm xúc.
Làm gì cũng nên có mục đích sẽ hay hơn là không có mục đích.
Ngày 17/04/2020: Quick thought
Khoảnh khắc khi bạn đọc tin tức và bạn cảm thấy như thế giới này đang sắp “tận thế” rồi. Một bầu trời xám xịt, nghẹt thở, tối tăm, không hề có chút ánh sáng nào. “Nó sẽ kéo dài bao lâu nữa?”
Báo chí, truyền thông thích suy nghĩ đó của bạn. Họ thích cuốn bạn vào luồng cảm xúc tiêu cực đó. Họ muốn bạn tìm đến họ nhiều hơn để thỏa mãn sự tò mò, để ngày nào cũng tự động truy cập vào trang báo của họ đọc tin, đọc tin, và đọc tin.
Đoán xem? Thế giới trải qua rất nhiều những chấn động/biến động kinh hoàng và thế giới vẫn ở đây. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Những khó khăn đã qua đi. Những điểm tươi mới khác lại đến. Hy vọng lúc nào cũng hiện diện.
Cuối tuần rồi và bạn vẫn tồn tại. Bạn vẫn sẽ tồn tại một cách khỏe mạnh vào tuần tới, tuần sau, và cả những tuần sau nữa.
Dần dần khi thời gian trôi qua, chúng ta càng cách xa điểm sự cách ly khởi đầu và tiến gần hơn tới lúc nó dừng lại.
Thế nên, giữ sức khỏe, giữ an toàn và tập trung vào điều bạn muốn.
Cám ơn bạn đã đọc những mẩu chuyện nhỏ mỗi ngày của mình. Nếu bạn muốn kết nối với mình thì hãy ghé thăm fanpage Lifelong Learners nho nhỏ của mình nhé. Chúc bạn cuối tuần thật vui.
Chị đã 37 tuổi và đang lẫm chẫm lò dò học từng chút trong lĩnh vực maketing. Cảm ơn e đã chia sẻ để học thêm đc nhiều điều
Cảm ơn bạn thật nhiều, luôn được truyền động lực như vậy. Chúc bạn thật nhiều sức khỏe và an nhiên nhé!
Thật lòng cám ơn bạn rất nhiều. Mình đã sống vô vị, mông lung suốt mấy năm trời dài đằng đẵng. Mình vẫn luôn tự hỏi mình sẽ như thế nào trong cuộc sống này? Tương lai sẽ ra sao? Mình thật chất là người như thế nào? Đâu là điều mình mong muốn? Cuộc sống này có gì thú vị, có gì ý nghĩa? Mục đích của mình là gì? Mình phải làm gì? Những điều không tốt đẹp theo mình lớn lên, cuộc sống gần như là chẳng mấy vui vẻ hạnh phúc. Lạc lõng, cô đơn là cảm giác mình thường cảm nhận được trong thế giới này. Một lần vô tình biết đến Form Your Soul, đọc những dòng chia sẻ của bạn, nó đã vô tình chạm vào sâu trong trái tim mình (Sức mạnh của biết tha thứ và khoan dung), nhẹ nhõm, bình yên là những gì mình đã cảm nhận qua bài viết ấy. Bạn biết không? Bạn cũng giúp mình nhận ra giá trị trong cuộc sống này và mình vẫn đang học hỏi những điều hay trong tính cách của bạn mà vốn dĩ mình không có hay bị mất đi : không để bản thân gục ngã, luôn nỗ lực,lạc quan, suy nghĩ tích cực, nghiêm túc với những gì mình làm và sự chiêm nghiệm cuộc sống của bạn.
Cám ơn bạn đã cho mình thấy ánh sáng của cuộc đời, cám ơn bạn đã tiếp cho mình sức mạnh đặc biệt này.
Vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé!
Cám ơn bạn nhiều nhé. Mình rất được khích lệ.
Cám ơn bạn nhé. Tình cờ mình kiếm được blog của bạn, thế là mình bị dính vào luôn. Mình mong bạn luôn duy trì viết blog đều đặn nhé. Đọc blog thấy bạn là một cô gái có tâm hồn nhạy cảm, chỉn chu, tỉ mỉ và tinh tế.